Cuộc sống muôn màu

HỌC KHÍ CÔNG – KHÔNG ĐƠN GIẢN

Tôi thực sự phải nói như vậy, mặc dù tôi cho rằng tôi đã tìm đúng môn pháp, đúng người thầy và đúng niềm đam mê của mình.
Tĩnh khí công dưỡng sinh có khó không?
Để trả lời cho câu hỏi này, bạn hãy tự trả lời câu hỏi: bạn có thể ngồi im thư giãn toàn bộ cơ thể, không làm gì cả (không nghĩ gì càng tốt, mà không phải là ngủ nhé) trong tối đa bao nhiêu lâu? Nếu câu trả lời từ 1-7 phút, bạn sẽ cần phải cố gắng mới có thể theo học tĩnh khí công đấy. Nếu bạn có thể ngồi im từ 7-15 phút, xin chúc mừng – học tĩnh khí công dưỡng sinh không phải vấn đề với bạn. Còn nếu bạn có thể ngồi lâu hơn 15 phút, thì tôi khuyên bạn nên thử tìm hiểu và thực hành các công pháp dưỡng sinh của tĩnh khí công ý thức – bao gồm thở khí côngquán tưởng, bởi bạn là người có tố chất tu luyện và việc biết thêm công pháp dưỡng sinh khí công sẽ cực kì tốt cho sức khỏe của bạn.
Như vậy tĩnh khí công dưỡng sinh không phải là quá khó, cái khó duy nhất khi tới với khí công có lẽ là khái niệm khí công thường gắn với hai chữ “tu luyện”. Và như vậy mới có câu chuyện “Bị nhà nước bắt thì gọi là đi tù, tự mình bắt mình thì gọi là đi tu”, dù đi đâu chăng nữa cũng đều phải cải tạo bản thân để thoát ra, thoát ra khỏi nhà tù cơ thể, bệnh tật, hạn họa, hay là những giới hạn của bản thân, khai lộ những điều tốt đẹp vẫn còn tiềm ẩn trong con người mình.

Vậy tại sao tôi nói học khí công không đơn giản. Tôi sẽ trình bày tiếp ở dưới đây.
Trong 1 năm từ khi bắt đầu lớp dưỡng sinh nhập môn đến khi kết thúc lớp dưỡng sinh cơ bản, hầu như tôi đã bình phục hoàn toàn mọi căn bệnh đã mắc trước đó bao gồm: gan nhiễm mỡ, trĩ, táo bón, sâu răng, viêm mỏm bám dây chằng vai, thức khuya (không hẳn là mất ngủ)… Hồi đó vì mắc quá nhiều bệnh nên tôi đã quyết định đi học khí công. Sau 1 năm, đến khi tôi nhận ra thì mọi căn bệnh đều đã khỏi hết rồi. Và trong 1 năm đó, tôi cũng không bị các bệnh viêm họng, cảm lạnh, cúm mùa…là mấy căn bệnh mà mùa đông nào cũng làm tôi khốn đốn, tôi đã không phải uống 1 viên thuốc nào từ đó tới giờ. Tôi đã làm được thì chắc chắn ai cũng có thể làm được, như vậy để khẳng định lại học tĩnh khí công dưỡng sinh không khó và có cực kì nhiều lợi ích cho sức khỏe của chính bạn.

Nhưng vẫn theo lẽ thường, khi đạt được mục tiêu ban đầu rồi, bạn sẽ khó có thể dừng lại được, giống như việc “lên ngựa, cầm đao chém rắn trắng, đuổi hươu đen”, đã lên ngựa là chỉ có phi nước đại vậy. Việc tự mình cải thiện được sức khỏe làm tôi phấn chấn hơn bao giờ hết, tôi bắt đầu cuộc chơi tiếp theo: học tập và thực hành để mong muốn có thể hỗ trợ được cho người thân của mình. Và từ đây bắt đầu nảy sinh vấn đề.
Có một vài lần hỗ trợ mấy bệnh lặt vặt cho con, vợ thành công: xử lý ngạt mũi, hạ sốt, nhức đầu do thời tiết, đau mỏi… Tôi khá tự tin và luôn có cảm giác mình đang ở trong trạng thái tốt nhất về sức khỏe, cảm thấy phương pháp khí công và con người thật là “vi diệu”.
Đến một hôm, cả gia đình tôi về quê ăn giỗ. Bác tôi ở quê, một người bác tôi rất yêu quý bị đa chứng bệnh và đang rất khổ sở: viêm loét hậu môn, đau dạ dày – ăn không nổi vì có hiện tượng trào ngược, đau cột sống đi lại rất khó khăn và đau vùng thận (bác tôi bẩm sinh chỉ có 1 quả thận). Mặc dù đã lên viện tỉnh và uống thuốc của bệnh viện cấp nhưng không có cải thiện gì mấy. Thấy sắp tới giờ ăn rồi mà bác như vậy thì khổ quá, tôi bèn bảo để tôi thử xử lý xem, cả nhà đều ủng hộ nên tôi liền thể hiện 😅, tôi ngồi phát khí thanh xả các vùng bệnh, sau đó cân bằng cả ngũ tạng. Kết thúc đợt phát khí lần một, tôi cảm thấy người nhẹ hẫng, và xây xẩm, hơi thở ngắn và ngực thì nặng ( hồi đó do mới học hành tập tọe nhưng cái máu thể hiện và thích trải nghiệm thực hành, nên càng có cảm giác phát khí được là tôi càng thích thú, tôi chưa hiểu rõ công pháp phát khí cho người khác sau này mới được học, mà chỉ biết về thở và quán). Khổ nỗi bác tôi sau đó lại ăn được, người nhẹ nhõm dễ chịu, nên sau khi ăn xong, cả nhà lại hào hứng bảo tôi phát khí cho bác lần nữa, trước khi về Hà Nội. Tất nhiên tôi chưa hiểu gì về hiện tượng của mình nên không từ chối và cũng phát lần hai hết mình 😄. Đây là một trải nghiệm nhớ đời mà cũng là một nguyên nhân để tôi nói khí công không đơn giản. Tối hôm đó và cả tuần sau đó tôi được cảm nhận về ảnh hưởng “xấu” của khí công lên cơ thể. Đó không phải là cảm giác ốm yếu hay mệt mỏi, đó là một cảm giác vô khí vô lực – như là một người khác, một cảm giác rất khó chịu mà mãi cả tuần sau tôi mới hồi phục được.
Sau đó, một tiền bối đã nói với tôi rằng, học khí công đôi khi khiến con người có ảo tưởng về việc “cân cả thế giới”, anh đã khuyên tôi hiện tại cần biết giữ mình và lượng sức mình, học tập để quan sát  cách giải quyết vấn đề chứ không phải giải quyết vấn đề. Và từ đó đến nay, tôi đang cố gắng để giữ mình, quan sát và học tập theo lời của anh.
Thầy mở lớp mới Phát Công Học không lâu sau đó, và tôi đăng kí tham gia ngay. Từ buổi đầu tiên, vấn đề “không đơn giản” của tôi đã được giải đáp mà không cần tôi phải hỏi gì cả. Bạn có thể nghe lời dạy của Thầy dưới đây nhé.

Càng học thêm, càng tìm hiểu thêm, qua các bài giảng trên lớp và các tư liệu cóp nhặt lại từ trước đến nay của bộ môn, tôi càng thấy sự “không đơn giản” của khí công, vì khoa học khí công không chỉ gói gọn trong việc dưỡng sinh cho mình, chữa bệnh cho người khác, mà còn có nhiều mục tiêu lớn lao và cao quý hơn rất nhiều. Nhưng với tôi, chỉ cần mỗi ngày được trải nghiệm những hiểu biết mới, những điều mới mẻ về chính bản thân mình đã là một niềm vui và hạnh phúc mà tôi sẽ không hối tiếc.
Bài viết này mục đích nói lên một khía cạnh khác khi học khí công – tĩnh khí công ý thức, có những rủi ro và ảo tưởng, kể cả nguy hiểm nếu đi quá xa, quá nhanh mà không có sự chuẩn bị và nhìn nhận lại mình một cách liên tục. Càng đi xa và sâu, bạn càng cần phải có kiến thức và hơn hết là sự dẫn dắt của một người thầy minh triết.  Bạn cũng cần quá trình Tĩnh Sát – Kỉnh – Khắc Trị liên tục. Tôi viết và chia sẻ những điều này, cũng là để luôn luôn nhắc nhở bản thân mình. Việc đi tìm con đường sống sao cho đáng sống thật khó khăn, nhưng ít nhất tôi đã tìm thấy con thuyền Bát Nhã và vị thuyền trưởng – người chèo đò vĩ đại rồi. Giờ làm thế nào được ngồi lên cho vững để mà vượt qua sóng gió mà thôi.
Vậy thì..PHẢI CỐ LÊN.

2 Comments

  1. Bài viết rất chân thực, dễ hiểu. Cần lắm những chia sẻ tương tự như thế này trong cuộc sống. Cảm ơn tác giả.🇻🇳😊🇻🇳

    Reply

Gửi phản hồi