Cảm nhận của môn sinh Tàng thư các

KÍNH TẶNG THẦY!

Từ Lý – Trần xưa, cho đến nay
Hồn nước ngàn năm vẫn còn đây
Khí thiêng Tây Tạng tràn đất Việt
Tụ lại Côn Sơn cho đến nay.
Thiên địa chuyển vần theo mưa nắng
Khổ tận cam lai đã đến ngày
Hẳn tổ Trúc – Lâm người mở lối
Sai thầy đến lúc phải động tay.
Công phu luyện khí – Xưa mà mới
Đánh thức tiên thiên tỉnh giấc say
Bụi trần mờ nhạt đường mây
Hẳn Thầy đã tự đoạ đầy tấm thân:
Làm cho lấm bụi hồng trần
Cho mờ nhân ảnh, cho gần chúng nhân
Riêng tôi sống ngoại thất tuần
Vẫn thành trò nhỏ, vẫn cần thầy đưa
Đường đời phải mấy nắng mưa
Mà đường tâm – thức vẫn chưa vỡ lòng
Đã đành tình vẫn hư không
Vẫn hay thổn thức, vẫn lòng thơ ngây
Kể từ luyện khí đến nay
Tấm thân bỗng nhẹ như bay chín tầng
Tây thu nhật nguyệt đôi vầng
Tam tiêu sáng rực mấy lần khí thanh
Hào quang ngũ sắc lượn quanh
Ánh vàng rực rỡ như thành lũy tre
Ấn đường sen nở mấy khi
Thay da đổi thịt, diệu kỳ sức xuân
Đan điền rực khí thập phân
Thu thiên, địa chuyển mấy phần thành công
Ơn thầy ghi tạc núi sông
Nghĩa Nhân – Thiên – Địa đã cùng thấm sâu
Lạ thay đạo pháp nhiệm mầu
Thân mình như tắm trong bầu khí thiêng
Chút riêng có một lời nguyền:
Quyết đem tâm đạo báo đền nghĩa sâu,
Cho người giảm bớt khổ đau
Cho đời sáng tỏ phép mầu khí công.


TRẦN DUY THUỴ
Bình Châu, ngày 18/11/1996
Môn sinh

Gửi phản hồi